Chỉ trong 2 ngày nữa, tôi sẽ tròn 18 tuổi. Tôi rất vui vì sắp bước sang tuổi mới, sắp thành người lớn. Nhưng tôi cũng cảm thấy “làm sao ấy” vì tôi sợ những năm tháng đẹp nhất, vui nhất đang lùi dần lại sau lưng tôi.
Thói quen hằng ngày của tôi là đi tới phòng tập thể dục trước khi đến lớp. Sáng nào tôi gặp ông Niccholas – người bạn lớn tuổi ở đó. Ông Nicholas đã hơn 70 tuổi, thế mà trông ông khỏe mạnh cường tráng cực kỳ. Khi tôi chào ông Nicholas, ông ấy để ý ngay là tôi không được vui vẻ như ngày thường. Ông gọi tôi lại hỏi có chuyện gì. Tôi đáp tôi đang lo lắng vì sắp hết “tuổii ngây thơ” và sắp để trôi qua những năm tháng đẹp nhất. Tôi tự hỏi đến khi tôi bằng tuổi ông Nicholas, tôi sẽ cảm thấy thế nào. Tôi hỏi ông: “Thời điểm nào là đẹp nhất trong cuộc đời của ông?”.
Không ngần ngại, ông Nicholas đáp:
“Ông sinh ra ở nước Áo, nơi mọi người đều quan tâm đến ông, mọi thứ đều đẹp và bố mẹ nuôi dưỡng chăm sóc từng ngày. Đó là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông.
“Khi ông đi học và học hỏi được nhiều điều thú vị. Đó là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông.
“Khi ông tìm được việc làm đầu tiên, có trách nhiệm và được trả lương cho những cố gắng của mình. Đó là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông.
“Khi ông gặp bà – vợ ông bây giờ - và ông rất yêu thương bà. Đó là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông.
“Khi Thế Chiến thứ hai xảy ra, ông và bà phải về nước Áo. Sau đó ông và bà lên tàu an toàn để tới Bắc Mỹ. Đó là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông.
“Khi ông bà tới Canada và xây dựng lại nhà cửa, gia đình. Đó là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông.
“Khi ông được làm cha, nhìn ngắm con cái mình lớn lên. Đó là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông.
“Và bây giờ cháu ạ, khi ông đã ngoài 70 tuổi mà vẫn có sức khỏe, vẫn cảm thấy yêu đời, vẫn yêu bà như khi ông gặp bà lần đầu. Đây là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời ông”
(Sưu tầm)